Rối Loạn Chức Năng Ở Giai Đoạn Tiềm Ẩn Trong Hệ Thống Y Học Phổ Cập Hiện Nay
Vai Trò Của Rối Loạn Chức Năng Ở Giai Đoạn Tiềm Ẩn Trong Hệ Thống Y Học Phổ Cập Hiện Nay
Trong bối cảnh y học hiện đại, việc nhận thức và xử lý các rối loạn chức năng ở giai đoạn tiềm ẩn vẫn chưa được coi trọng đầy đủ. Điều này dẫn đến một khoảng trống lớn trong chăm sóc sức khỏe, khi mà nhiều triệu chứng và vấn đề sức khỏe của bệnh nhân không được giải quyết một cách toàn diện. Một ví dụ điển hình của sự hiểu lầm này là giữa các bác sĩ chuyên khoa vận động học ứng dụng (Applied Kinesiology - AK) và các bác sĩ y học đối chứng (bác sĩ y khoa hiện đại).
Trong y học đối chứng, suy tuyến thượng thận thường được coi là bệnh Addison, một tình trạng nghiêm trọng và rõ ràng. Tuy nhiên, trong AK, rối loạn chức năng của tuyến thượng thận được xem xét ở các trạng thái tương đối, tức là tuyến thượng thận có thể không hoạt động đầy đủ để duy trì mức độ sức khỏe tối ưu mà không phải là bệnh Addison tuyệt đối. Khi tình trạng suy tuyến thượng thận theo nghĩa chức năng được truyền đạt cho bác sĩ y học đối chứng mà không có sự giải thích đầy đủ, các bác sĩ này dễ dàng nhận ra dựa trên các chỉ số cận lâm sàng rằng bệnh nhân không mắc bệnh Addison và bác bỏ chẩn đoán. Điều này nới rộng khoảng cách hiểu lầm giữa hai triết lý về chăm sóc sức khỏe.
Trong nhiều năm, chỉ một số ít các bác sĩ coi các vấn đề chức năng là nguyên nhân gây ra các triệu chứng của bệnh nhân. Harrower đã viết vào năm 1922 rằng nhiều vấn đề sức khỏe bị bỏ qua do không xem xét các khía cạnh chức năng và nội tiết. Ông nhấn mạnh rằng chúng ta thường điều trị bệnh tật thay vì bệnh nhân, và đây là nguồn gốc lớn nhất của thất bại trong y học.
Rối loạn chức năng có thể ảnh hưởng đến nhiều hệ thống trong cơ thể. Ví dụ, hệ thống miễn dịch có thể không thể chống lại nhiễm trùng hoặc kiềm chế và giải quyết các phản ứng dị ứng. Chức năng tiêu hóa kém có thể gây ra kém hấp thu, dẫn đến thiếu hụt dinh dưỡng. Sự sản xuất và sử dụng enzym cũng có thể bị ảnh hưởng. Tình trạng tín hiệu không đúng là một trong những nguyên nhân chính gây ra những rối loạn này và các rối loạn khác trong cơ thể. Whatmore và Kohli đã đặt ra thuật ngữ "Dysponesis" để mô tả tình trạng tín hiệu không đúng này.
Triết lý của Chiropractic rất chú ý đến việc kiểm soát không đúng chức năng cơ thể bởi hệ thống ly tâm (efferent system). Kiểm tra bằng liệu pháp vận động học ứng dụng cho thấy nhiều rối loạn chức năng là kết quả của sự kích thích không đúng của các thụ thể ngoại biên (exteroreceptors) và thụ thể nội tạng (interoreceptors). Homewood, trong phần kết luận của cuốn sách "The Neurodynamics of the Vertebral Subluxation," nhấn mạnh rằng các thành phần hướng tâm (afferent components) của hệ thần kinh có số lượng vượt trội so với các thành phần ly tâm (efferent components) theo tỷ lệ 5:1 và xứng đáng nhận được nhiều sự chú ý hơn trong tương lai.
Tóm lại, vai trò của rối loạn chức năng ở giai đoạn tiềm ẩn là một điểm yếu và góc khuất mà hệ thống y học phổ cập hiện nay chưa được giáo dục và nhận thức đầy đủ. Việc hiểu rõ và xử lý các rối loạn chức năng này không chỉ giúp cải thiện chất lượng chẩn đoán mà còn nâng cao hiệu quả điều trị, mang lại lợi ích lớn cho sức khỏe tổng thể của bệnh nhân. Điều này đòi hỏi một sự thay đổi trong cách tiếp cận và giáo dục y khoa, nhằm tạo ra một hệ thống chăm sóc sức khỏe toàn diện và hiệu quả hơn.